Ngày thứ hai, cậu út Dương cầm đậu hũ nhồi thịt và đồ Tết mà ông ấy đã chuẩn bị đi đến xã Lạc Thủy.
Ngoài ra, ông ấy còn mang năm con gà rừng vô cùng khỏe. Khi đến xã Lạc Thủy đúng lúc có khách, ông đã bán hết cho họ.
Lúc này dì Dương cũng đang nhận hàng Tết, là đồ mà con trai cả đi bộ đội gửi về, trong đó có chiếc ấm đun nước tặng cho Sở Thấm.
Lý Giải Phóng mới từ chỗ luyện sắt thép về, thấy Dương Lập Thu đang sắp xếp đồ đạc thì hỏi: “Không phải tháng trước Lý Hòa vừa gửi đồ về sao?”
Dì Dương thở dài: “Ai biết được, giờ nó đã có gia đình và con cái, nhưng năm nào cũng gửi đồ về, làm tôi vô cùng sốt ruột. Đúng là không biết tiết kiệm gì cả.”
Thật ra bà ấy không lo chúng nó không tiết kiệm, mà lo vợ chồng trẻ bọn họ sẽ cãi nhau vì chuyện này.
Dì Dương tự nhận mình không phải bà mẹ chồng độc ác. Mấy tháng con trai đi bộ đội, con dâu đang ở cữ, bà ở cùng chúng vô cùng hòa thuận.
Nhưng con người sao tránh được mâu thuẫn.
Mẹ chồng nàng dâu càng dễ xảy ra. Chưa kể sống chung dưới một mái nhà nhưng mấy tháng trời không thèm nhìn mặt, đây là chuyện thường xuyên xảy ra khi có mâu thuẫn.
Nói là ầm ĩ nhưng thật ra không phải cãi nhau, không biết con dâu như thế nào, nhưng dì Dương luôn nuốt sự ấm ức vào bụng, sợ làm khó con trai khi đứng giữa mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu.
Nhưng tháng này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/1949313/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.