Sở Thấm thầm nghĩ thấy cũng đúng, bọn họ cũng không phải là người đầu tư, giữ bọn họ lại làm quái gì.
Kỷ Cánh Diêu: "Tôi chỉ tiện đường ghé đây xem một chút, tiện thể..."
"Vậy anh cứ đi thăm đi, khâu vệ sinh cũng xong hết rồi" Sở Thấm nói, nói xong cũng định rời đi.
"Tiện thể mang đồ dì cả cô gửi sang cho cô."
Sở Thấm nghe anh nói thì dừng bước.
Kỷ Cánh Diêu chỉ chỉ bao bố phía sau xe đạp: "Tôi còn chưa nói hết mà cô đi gấp như vậy làm gì, tự cầm đi."
Sở Thấm vội vội vàng vàng mở bao ra, cô cười cười nói: "Xin lỗi nhé, quá nóng quá nóng, phải chạy về nhà ăn dưa hấu đây."
Dưa hấu là do cô trồng sau khi cơn lũ lụt hồi tháng sáu rút đi, đến lúc này vừa hay đã chín. Hôm qua cô xẻ một quả nhỏ ra ăn, nước dồi dào đến mức Sở Thấm phải không ngừng khen ngợi hệ thống.
Không chỉ có nước nhiều, mà vỏ dưa còn mỏng, hạt lại ít, quan trọng là rất ngọt!
Thật sự ngọt!
Trước kia Sở Thấm chỉ biết nhìn người ta ăn dưa hấu, vỏ dưa người ta không cần mà cô còn không cướp được, cho nên quả dưa hôm qua có thể coi như quả dưa đầu tiên cô được nếm suốt hai kiếp, đã khiến cô hoàn toàn bị thu phục.
Hôm nay trước khi ra ngoài cô đã ném một quả dưa vào bồn nước, nước suối chảy lạnh như nước giếng vậy, chắc bây giờ dưa hấu đã được ướp lạnh rồi nhỉ?
Kỷ Cánh Diêu sửng sốt: "Dưa hấu?"
"Đúng vậy."
Cái này có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/1949574/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.