Núi thẳm yên tĩnh, huống chi đi vào sâu trong núi.
Đây có lẽ là nơi nguy hiểm nhất, nơi mà ngay cả thợ săn lão luyện như ông cố Từ cũng không dám tùy tiện đi vào.
Chỉ là Sở Thấm phát hiện ra là, không có dấu chân hay là phân và nước tiểu của động vật lớn ở núi Thanh Tuyền, nơi đang đi lúc này cũng không có.
Cô không khỏi nghĩ: Lẽ nào chúng ở sâu hơn?
Đối với động vật, còn chưa đến thời điểm bị tiêu diệt hoàn toàn, chúng vẫn có thể tự mình tìm kiếm thức ăn.
Nhưng nếu bị dồn đến bước đường cùng, sợ rằng sẽ chuyển mục tiêu xuống núi.
Sở Thấm cảm thấy lúc này mình xem như an toàn, vừa đi vừa quan sát, sau đó ghi nhớ trong đầu những loại thực vật cô nhìn thấy trên đường đi, đặc biệt là những loại thực vật có ích.
Đi được nửa tiếng, cô nhìn thấy một đầm nước.
Trong đầm không có nhiều nước lắm, ven bờ có dấu vết của một số loài động vật, chỉ là đã khô.
Sở Thấm nâng cao cảnh giác, lấy ống nhòm ra, cẩn thận quan sát một lúc.
Ừm, vẫn rất yên tĩnh, không có động vật nào khác.
Sở Thấm tiếp tục đi, bởi vì cây cỏ rậm rạp, nơi này không khô hanh giống như dưới núi, cô còn có thể nhìn thấy đủ loại nấm.
Nhìn những cây nấm trên đất, Sở Thấm vui vẻ.
Nấm đỏ* là nấm có nhiều nhất, Sở Thấm dùng ống nhòm quan sát xung quanh một lúc, mới tạm thời yên tâm hái.
*Ở mình gọi là nấm Chẹo hoặc là nấm hồng cô, được ví
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/1949883/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.