Tần Thanh Man kêu vừa lớn tiếng lại vừa vội vàng cũng không ngăn được tốc độ con dao rơi xuống, theo ánh sáng lóe lên của dao phay, tiếng ngỗng kêu thảm thiết cũng đột ngột im bặt.
Thím A Vân sững sờ nhìn Tần Thanh Man xông vào nhà mình, trong lúc nhất thời cũng quên nói chuyện.
Thím ấy vừa mới bị Tần Thanh Man dọa sợ, dưới tình huống không có cách nào thu lực chỉ có thể theo sức lực miễn cưỡng thay đổi vị trí xuống dao, con ngỗng trong tay mới may mắn tránh khỏi bị một dao chặt đầu thê thảm.
Thấy con ngỗng không bị giết, Tần Thanh Man thở phào nhẹ nhõm, thả Sở Sở ở trên lưng xuống, sau đó vô cùng ngượng ngùng đưa tay ra cẩn thận từng li từng tí lấy dao phay trong tay thím A Vân, đồng thời dùng mũi chân đá con ngỗng đang sợ choáng váng một cái.
Đá về phía Sở Sở ở sau lưng.
Sở Sở vào lúc này cũng không sợ ngỗng nữa, nhanh chóng ôm con ngỗng trốn ở phía sau Tần Thanh Man.
“Cháu là… con gái của nhà lão Tần hả?” Thím A Vân vẫy vẫy cổ tay bị dao phay chấn động đến mức tê, ngạc nhiên nhìn Tần Thanh Man một cái, lại nhìn Sở Sở ôm ngỗng trốn phía sau Tần Thanh Man.
Nếu thím ấy nhớ không lầm, con ngỗng là của nhà thím ấy mà!“Thím A Vân, cháu tên Tần Thanh Man, là con gái nhà lão Tần.
” Tần Thanh Man áy náy cười với thím A Vân một cái, sau đó nói ra mục đích ngăn giết con ngỗng: “Thím ơi, cháu muốn dùng phiếu vải đổi ngỗng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/2951436/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.