Tần Thanh Man đưa tay sờ quần áo được hong khô cả đêm, qua một đêm quần áo đã khô hoàn toàn, cô dứt khoát lấy xuống gấp lại, quần áo của mình với Sở Sở thì cất trong phòng tây còn của Vệ Lăng thì đặt trên giường đất ở phòng đông. "Anh Vệ." Trong lúc Tần Thanh Man đang làm việc, Sở Sở ngậm bàn chải đánh răng tìm đến phòng bếp, nới phát ra mùi thịt kho thơm lừng. Vừa vào phòng bếp đã thấy Vệ Lăng đang nhét thêm củi vào trong bếp. Cậu nhóc lập tức chạy đến bên cạnh bếp nhìn chăm chú vào cái nồi sắt lớn đang bị nắp nồi đậy lại bằng ánh mắt nóng hừng hực. Dù không nhìn thấy được đồ ăn trong nồi nhưng cậu biết hôm nay có thịt ăn rồi. "Chào buổi sáng, Sở Sở." Vệ Lăng ném thanh củi trên tay vào trong bếp, đứng lên chào hỏi cậu nhóc. Sở Sở ngẩng đầu lên nhìn Vệ Lăng. Trời sáng nên nhìn rõ, thấy Vệ Lăng đẹp trai anh tuấn, tâm trạng của cậu nhóc rất tốt. Vốn từ của cậu không nhiều, không biết phải miêu tả thế nào về vẻ bề ngoài của Vệ Lăng, chỉ cảm thấy rất đẹp, đẹp như đứng chung một chỗ với chị ấy. Tần Thanh Man cũng ngửi thấy mùi thịt kho thơm nức mũi, thế là vào bếp xem. Trước khi vào bếp cô đã rửa mặt xong. "Chị, thơm quá, thịt thơm ghê." Sở Sở vừa đánh răng vừa ch** n**c miếng tùm lum. Từ lúc chào đời đến giờ, đây là mùi kho thơm nhất mà cậu từng được ngửi. Còn chưa nhìn thấy thịt mà cái bụng của cậu đã liên tục kêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/2951480/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.