Tần Thanh Man nhìn vẻ mặt của Vệ Lăng lập tức xấu hổ, nhưng cuối cùng vẫn khẳng định gật đầu: "Không đủ nước nóng, nấu nước nữa cũng phiền, chúng ta cùng nhau rửa, rửa xong lên giường sớm một chút, Sở Sở còn đang đợi chúng ta."
Sở Sở cũng ở phòng phía tây rất đúng lúc lên tiếng nói: "Chị, anh rể, hai người nhanh lên chút, còn không tới em sẽ ngủ mất."
"Vậy em mau ngủ đi." Tần Thanh Man nhân lúc Sở Sở đáp lời vội vàng nói một câu, cũng xoa dịu sự căng thẳng của mình.
Vệ Lăng thấy Tần Thanh Man đã hào phóng như vậy, đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Dời chiếc ghế nhỏ ngồi xuống đối diện Tần Thanh Man, hắn bắt đầu xắn ống quần, cởi giày, cởi tất, sau vài giây, chân của Vệ Lăng lộ ra: "Vợ à, anh cởi cho em nhé?" Hắn không định đặt chân của mình vào trong chậu rửa chân trước.
"Em tự làm được, anh rửa trước đi, chốc nữa nước nguội."
Sao Tần Thanh Man có thể không biết ngại để Vệ Lăng cởi giày cho mình được, cô vội vàng tự ra tay.
Chậu rửa chân bằng gỗ, rất to, cao hai thước, có thể đựng rất nhiều nước, Tần Thanh Man cởi giày xong, đặt vớ ở kế bên chậu rửa chân, sau đó xắn ống quần.
Mùa đông mặc quần bông, rất dày, trông cũng to, đợi ống quần được xắn lên, lập tức lộ ra chân nhỏ trắng nõn, rất cân xứng, rất xinh đẹp.
Vệ Lăng luôn lưu ý Tần Thanh Man, đương nhiên cũng nhìn thấy chân nhỏ mê người này.
"A Lăng, rửa mau." Tần Thanh Man thấy chân của Vệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-cung-truong-phu-tuong-quan-xuyen-toi-nuoi-con-o-bien-cuong/2952165/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.