Ôn Như Ý dừng bước, khẽ híp mắt nhìn anh ta: “Đúng, tôi đi xem mắt, làm sao? Không lẽ còn cần anh cho phép sao?”
Dương Quốc Bình th.ở d.ốc, họ mới từ hôn được mấy ngày chứ, người phụ nữ này đã nghĩ đến gia đình khác rồi, điều này bảo anh ta làm sao có thể chịu được: “Tôi có thể làm sao, tôi còn đang khó chịu thắc mắc tại sao với tình hình nhà các người như vậy mà lại dám nói từ hôn là từ hôn ngay, thì ra là đã tìm được gia đình khác, Ôn Như Ý, bản lĩnh cô cũng lớn đấy, nói cho tôi biết, cái thằng cha mà cô xem mắt là ai?”
Thấy anh ta ăn không nói có, Ôn Như Ý trực tiếp sầm mặt, nói: “Dương Quốc Bình, tôi khuyên anh để cái miệng sạch một chút, chúng tôi quen biết do hội liên hiệp phụ nữ giới thiệu sau khi tôi từ hôn với anh, đừng nghĩ rằng ai cũng như anh, nay thế này mai thế khác, đã ăn trong bát lại trông trong nồi.”
Cô vừa tức giận, Dương Quốc Bình lập tức cảm thấy điều mình nói là đúng: “Nếu đã như thế, cô tức giận cái gì? Bớt lấy tôi ra nói chuyện, cô chính là đã sớm dụ dỗ người khác từ lâu rồi cho nên mới gấp rút muốn từ hôn, không ngờ bình thường cô giả vờ dịu dàng đằm thắm, nhưng thực chất bên trong lại lẳng lơ như vậy.”
Anh ta vừa nói xong, Ôn Như Ý giương tay tát một bạt tai lên mặt anh ta: “Miệng dùng để ăn cơm, không phải để anh dùng đánh rắm.”
Ở chợ nhỏ kiểu này, ngày nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/1918458/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.