Tần Trí Viễn không có nghĩ nhiều, chỉ nhìn cô dặn: “Mặt đường này không dễ đi, lát nữa chạy xe sẽ có chút loạng choạng, cô giữ vững chút.”
Nói xong anh đợi người phụ nữ đưa tay nắm vững, anh mới đạp chân ga lái xe ra ngoài.
Mặt đường của lúc này quả thực không có tốt như đời sau, nhưng kỹ thuật lái xe của người đàn ông hình như không tồi, cho dù lái xe có hơi nhanh, nhưng xe vẫn xem là ổn định, không có cảm giác lắc lư như lúc Ôn Như Ý ngồi xe buýt.
Quán ăn nhỏ cách nơi này không xa, chạy xe con nên tốc độ cũng nhanh, hai người đi chưa đầy mười phút đã đến nơi, chỉ là đường vào chợ quá nhỏ, xe không thể vào được, Tần Trí Viễn để Ôn Như Ý xuống ở ngã tư nhỏ, sau đó tự mình lái xe đi tìm chỗ đậu xe.
Ôn Như Ý rất quen thuộc với ngã tư này, có rất đông người qua lại để mua đồ nấu ăn, cô chưa định đi vào quán, sợ lát nữa Tần Trí Viễn sẽ không tìm được cô.
Cô đứng yên tại chỗ đợi một lúc, nghe thấy phía sau có người gọi tên mình, vốn dĩ cô tưởng là Tần Trí Viễn, nhưng không ngờ quay đầu lại nhìn, vậy mà lại là Dương Quốc Bình.
Đúng là oan gia ngõ hẹp!
Ôn Như ý nhìn thấy anh ta, trong lòng bỗng chốc thấy phản cảm, cô xem như không nhìn thấy người này, quay người đi.
Dương Quốc Bình thấy vậy lập tức đuổi theo, chặn trước mặt người phụ nữ: “Tôi gọi cô đấy, cô không nghe thấy sao?”
Câu hỏi chất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-cuoc-song-hanh-phuc-tren-dao/1918459/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.