Vì vậy, ngay giây phút biết chắc bản thân đã quay về tuổi 18, Đỗ Thi Thi không một giây chần chừ, bất chấp mọi cản trở đi một chuyến đến Hải Thị, dựa theo ký ức từ tiền kiếp tìm đến nhà họ Lâm.
Vừa nhìn thấy Chu Cầm lúc ấy mới ba mươi mấy tuổi, từng đường nét khuôn mặt gần như giống cô ở kiếp trước trong cùng độ tuổi đó!
Cứ cho là họ không tin, nhìn thấy hai gương mặt như đúc thế này cũng khó mà phủ nhận được!
Mặc dù lúc đó người nhà họ Lâm có phần không muốn chấp nhận sự thật, nhưng Đỗ Thi Thi tin chắc rằng họ chỉ là đang quá kinh ngạc thôi, đợi mọi chuyện dịu lại là họ sẽ chấp nhận sự thật này thôi.
Nhân lúc này, cô cũng lập tức quay về nhà họ Đỗ để chuẩn bị xử lý gọn ghẽ những mối liên hệ với nơi này, tránh việc sau này nhà họ Đỗ lấy cớ nhớ mong cô rồi lại đến nhà họ Lâm kiếm cô. Đến lúc đó, cha mẹ họ Lâm bên đó thấy được chắc chắn sẽ không hài lòng!
Chi bằng cắt bỏ gọn gàng sạch sẽ những tình cảm này từ bây giờ!
Đỗ Thi Thi bừng tỉnh, bước đến Đỗ Vũ Kỳ, cười nói: “Cảm ơn anh, đợi khi em về rồi nhất định sẽ bảo cha mẹ em cảm ơn anh đàng hoàng.”
Giọng điệu hết sức khách sáo và xa cách.
Đỗ Vũ Kỳ lại lần nữa trầm mặc nhìn cô, chỉ gật đầu chẳng nói năng gì.
Đến cả Đỗ KIến Quốc đứng bên cạnh nghe thấy con gái dùng giọng điệu khách sáo như vậy để nói chuyện với anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-dai-my-nhan-den-hai-dao/813870/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.