Du Thường Hữu im lặng một lát: "Đó là Tiểu An rộng lượng, bên đó thì sao, cứ như vậy gả cô ta qua? Vợ của con không nói gì sao? Nó sinh ra một đứa con gái như vậy, chuyện lần này nó không nhúng tay vào chứ?"Du Thanh Sơn: "Trước đó cô ấy cũng không biết chuyện này, bị lừa, cô ấy cũng biết ai sai, cũng không nói với con cái gì, còn về Đinh Mẫn Tú, đã đi qua đó rồi, nhà họ Chu cũng không làm tiệc rượu, con cũng đã nói đừng đến nhà chúng ta nữa, cuộc sống sau này như thế nào thì phải xem ở cô ta.
" Giọng nói của Du Thanh Sơn tràn đầy hờ hững.
Cô ta gả qua mà cái gì cũng không có, lại liên quan đến chuyện thế kia, cha ruột bên kia là một tên hết sức không biết xấu hổ, tương đương với một người không có nhà mẹ đẻ, bởi vì chuyện của hai người bọn họ, công việc của nhà họ Chu thiếu đi một cái, bây giờ công việc của nhân viên chính thức quan trọng bao nhiêu, chỉ cần có một công việc chính thức, có thể làm một gia đình vươn lên, nếu cái thai này của cô ta là con trai thì khá tốt, còn nếu là con gái, vậy sau này sẽ rất khó khăn.
Du Thường Hữu: "Con không phát lòng tốt cho nó đồ cưới chứ?"Du Thanh Sơn: "Không có, ngay cả một cây kim một sợi chỉ của nhà họ Du con cũng không để nó mang đi.
" Nhiều lắm là một chút tiền để dành của Triệu Xảo Nương, nhưng tiền để dành của bà ấy được bao nhiêu, trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-dai-vuong-an-uong/230583/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.