Nói xong cô dướn người hôn Hàn Đông Nguyên: “Vẫn may anh ba tương đối biết kiếm tiền, nếu không thật sự không đủ em tiêu”
Hàn Đông Nguyên khịt nhẹ một tiếng.
Nhưng nhất định rất vui vẻ.
Em ấy thích tiền, anh đương nhiên sẽ kiếm nhiều tiền hơn.
Trình Ninh cười mỉm nói: “Nhưng mà giấy tờ nhà này không phải ký giấy tờ mua bán chính thức mà có, nhất định không được cứng chọi cứng, em thật sự không định lấy căn nhà này nhưng cũng sẽ không cho không Ngô gia em có dự tính khác.”
Nói xong liếc nhìn Hàn Đông Nguyên nói: “Anh ba, anh có cảm thấy em quái lạ hay không? Hoặc là năng lực kém cỏi, có thù tất báo?”
Anh ấy lại không biết rằng đời trước là người Tiêu gia hại c.h.ế.t em ấy, chỉ bởi vì Tiêu Lan không quan tâm em ấy, thu nhận Lương Niệm em ấy liền lừa hai nhà Tiêu gia Ngô gia như vậy thật sự rất kỳ lạ.
Càng huống hồ ban đầu không phải là Tiêu Lan muốn đưa em ấy đi là cô của em ấy thấy Tiêu Lan không phù hợp nuôi dưỡng trẻ con, không cho phép cô ấy đưa đi mà thôi.
“Anh vì người khác mà cảm thấy em kỳ quái?”
Hàn Đông Nguyên “xì” nhẹ một tiếng nói: “Nhìn anh có giống người bị bệnh nặng không?”
Trình Ninh liền xà vào lòng anh cười không ngừng.
Thật sự cô vẫn luôn cảm thấy anh ấy có bệnh nặng.
Từ kiếp trước cho đến bây giờ cô vẫn luôn cảm thấy anh có bệnh nặng, nhưng không cản trở được cô yêu anh ấy.
Một tay anh vòng ôm lấy cô, một tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-em-gai-ghe-trong-sinh/2733916/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.