Giang Trường Hải liền đi tới bịch bịch gõ lên cửa, thanh âm lớn giống như đập, con chó già ở cổng trường sủa lớn tiếng hơn.
Giang Miên Miên: "! Cha, cha gõ nhẹ một chút.
""Chờ một chút.
" Người đàn ông khắp người tỏa ra phong độ của người trí thức đi ra mở cửa, chính là thầy Lưu Văn, "Chào anh, xin hỏi anh có chuyện gì không?"Giang Trường Hải thả con gái từ trên lưng xuống, "Thầy, tôi mang con gái tới ghi danh, muốn lên lớp bốn!"Lưu Văn đeo mắt kiếng lên nhìn một cái, cô bé non nớt béo tròn, rất đáng yêu, không giống những đứa nhỏ gầy đét ở nông thôn.
Cô nhận ra được ánh mắt quan sát, ngẩng mặt lên, bình tĩnh nhìn thầy ấy.
Lưu Văn ngẩn ra, cau mày: "Lúc này mới mấy tuổi đã thi lên lớp bốn thế?"Giang Miên Miên ưỡn ngực: "Tám tuổi!"Giang Trường Hải liền vội vàng giải thích: "Con gái ở nhà đi theo Ái Bảo nhà thôn trưởng làm bài thi lớp ba, hai tháng đã học xong toàn bộ.
"Lưu Văn nghe vậy mới có chút tin tưởng bọn họ không phải đang quấy rối, bởi vì Lâm Ái Bảo cũng là từ trường học công xã đi ra, là một học sinh giỏi ưu tú.
Vì vậy từ trong một chồng văn kiện thật dày phía sau rút ra hai tờ bài thi, "Vậy viết đi, thời hạn hai giờ!""Được.
" Giang Miên Miên động tác dứt khoát bắt đầu làm bài thi.
Qua mười mấy phút, cô liền đặt bút xuống: "Thầy, em viết xong rồi.
"Lưu Văn liền ngây ngẩn: "Đã viết xong rồi?"Sẽ không làm bừa đó chứ?Giang Trường Hải lại mặt đầy tự hào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-gia-dinh-cuc-pham/1035229/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.