Nghe vậy, Triệu Tiểu Quyên nhìn tay mẹ chồng rồi lại nhìn tay của mấy cô con gái, mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng lại khép lại, sau đó lại mở ra rồi lại khép lại.
Sau cùng bà hạ quyết tâm, rốt cuộc cũng lấy hết dũng khí nói ra: "Mẹ, dầu vỏ sò anh cả mua cho mẹ có thể cho mấy đứa Đại Nha và Nhị Nha dùng ké chút được không ạ? Tay của bọn trẻ đều nứt nẻ hết cả."
Trương Quế Hoa vừa nghe lập tức hậm hực nói: "Cô xem cô sinh ra mấy cái đứa lỗ vốn này, tôi cho chúng nó được có cái ăn được sống thì cũng đã không tồi rồi, còn muốn dùng dầu vỏ sò của tôi ư, nằm mơ đi!"
Triệu Tiểu Quyên bị mẹ chồng mắng ngay trước một phòng toàn người không ngóc đầu lên được, cũng không phản bác, chỉ lặng lẽ đỏ hốc mắt.
Đại Nha hiểu chuyện không muốn nhìn thấy mẹ bị mắng vì cô bé, "Bà nội, bà đừng mắng mẹ cháu, chúng cháu không dùng dầu vỏ sò đâu ạ."
Tôn Lệ Hà ở bên cạnh lại khịt mũi xem thường Triệu Tiểu Quyên: Chị dâu hai cũng thật quá ngốc đi, xót mấy đứa con gái đến vậy làm gì? Tranh thủ sinh cho nhà họ Giang đứa cháu trai bụ bẫm mới là việc hệ trọng hàng đầu!
Đương nhiên, bà ta sẽ không có lòng tốt mà nhắc nhở chị dâu hai, bà ta không muốn có thêm một đứa cháu trai đến giật đồ của Chí Văn, Chí Võ.
Trái lại là Giang Trường Hải trông thấy mẹ ông chỉ vì một hộp dầu vỏ sò mà mắng mấy đứa cháu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-gia-dinh-cuc-pham/1035483/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.