Chạng vạng, Đường Minh Sơn về, thấy bên cạnh củi chất đống hơn tám mươi cân than, lập tức tới xem bả vai Phong Ngọc Lan.
"Không có sao."
Phong Ngọc Lan cười nói: "Em còn chia hai lần cõng, chị dâu Triệu người ta chỉ cần một lần vác lên tầng, nhiều như chúng ta.”
"Ừm." Tuy rằng Đường Minh Sơn đáp ứng, nhưng vẫn lo lắng, sau khi kéo cổ áo cô ra nhìn bả vai không bị đỏ, lúc này mới kéo lên cho cô: "Sau này anh đi mua, em đừng làm.”
"Biết rồi, hôm nay cũng trùng hợp, mọi người đều đi mua, em cũng góp vui, mau đi rửa tay, tối nay ăn miến dưa chua, bên trong thêm thịt nạc."
Phong Ngọc Lan cầm bát đũa lên, bảo anh mau đi đến cái xô nước ở hành lang rửa tay.
Trong thùng nước là nước sôi mà Phong Ngọc Lan đun trước khi nấu cơm, tuy rằng phía trên có khăn khô phủ, nhưng lúc này cũng là nước ấm.
Niếp Niếp đã được đón về, nhìn không có vấn đề gì, lúc này cô bé bưng một chén trứng vịt chiên tới.
Tổng cộng có bốn cái.
Phong Ngọc Lan nhận lấy, chọn thêm miến và thịt nạc vào, cuối cùng múc thêm chút nước canh, bởi vì sợ cô bé nóng tay, cho nên là Đường Minh Sơn bưng qua.
Trứng vịt chiên ra vàng rực rỡ, đậm đà cũng thích hợp, mỗi người hai cái, rất nhanh liền ăn xong.
"Ngày mai anh nghỉ, anh Dương mời chúng ta đến quê nhà anh ấy hái hồng."
Anh Dương là Dương Bảo Quốc, chính là người mượn xe đạp của bọn họ, là người bán đồng hồ cho bọn họ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-hanh-trinh-cua-me-ke-vuot-thoi-gian/1523856/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.