Tầm mắt của ông ấy nhìn về phía Lục Thanh Nghiên, cuối cùng nhìn người bên cạnh cô, đôi mắt lóe sáng.
"Thanh Nghiên, tiến vào hãy nói."
Ba người đi vào chuồng bò, Lục Vân Chương ở trong phòng đã mặc xong áo ngồi ở mép giường.
Chu Cảnh Diên bước vào chuồng bò, Lục Vân Chương và Lục Chí Hòa đều không nói chuyện, hai người cùng nhìn chằm chằm đánh giá anh.
Vẻ mặt Chu Cảnh Diên như thường, để mặc hai người đánh giá.
Cuối cùng Lục Vân Chương hài lòng gật đầu, lúc này Lục Chí Hòa mới tiếp đón Chu Cảnh Diên và Lục Thanh Nghiên ngồi trên ghế.
"Ông nội, bác trai, đây là chồng cháu Chu Cảnh Diên."
Ngồi ở bên cạnh Chu Cảnh Diên, Lục Thanh Nghiên cười giới thiệu với hai người.
"Ông nôi, bác trai, chào hai người ạ."
Tuy Chu Cảnh Diên không hiểu gì, nhưng vẫn gọi theo Lục Thanh Nghiên.
"Tốt tốt lắm."
Lục Vân Chương cười đến hòa ái, càng nhìn Chu Cảnh Diên càng hài lòng.
Ông ấy không hỏi Chu Cảnh Diên đang làm gì, nhưng từ dáng ngồi và khí thế của anh có thể nhìn ra được, Chu Cảnh Diên thực sự không tệ.
"Ông nội, bác trai, thời tiết lạnh, đây là quần áo cháu mang tới cho hai người."
Lục Thanh Nghiên đặt tay nải sang một bên, bên trong là quần áo cô làm khi ở tỉnh thành.
Quần áo đều được cô làm thêm mụn vá, như vậy hai người có thể mặc đi ra ngoài.
Tuy cô mới nhận bọn họ, nhưng cho dù là nể mặt huyết thống hay là châu báu, chuẩn bị những thứ này đều không có gì.
"Để cháu nhọc lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-mang-theo-chuc-ty-vat-tu-duoc-ga-dan-ong-tho-kech-sung-den-khoc/1255102/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.