Lục Thanh Nghiên cười dịu dàng, không sợ bị hai người nhìn ra được gì.
"Nói cũng phải, chắc chắn là ảo giác của chúng tôi."
Lục Thanh Nghiên vừa nói như vậy, hai người cùng gật đầu, không nói chuyện khác nữa.
Một ngày một đêm qua đi, cuối cùng bốn người cũng đến trạm.
Người nọ xảy ra xung đột với Lục Thanh Nghiên sớm đã xuống trạm lúc sáng, lúc ấy cũng không dám liếc mắt nhìn bọn họ một cái, sợ bị so đo.
Huyện Khai Bình không có trạm xe lửa, cho nên bọn họ chỉ có thể xuống ở trạm thành phố.
Hiện giờ là 3 giờ chiều, thực sự muốn trở lại huyện Khai Bình, chắc chắn cần chút thời gian.
Thời gian hơi gấp, không chấp nhận bọn họ chậm trễ, cho dù trở lại huyện Khai Bình là chạng vạng, cũng phải lập tức trở về, tránh cho xảy ra ngoài ý muốn.
"Tôi đi liên lạc với bộ đội ở đây, mượn một chiếc xe."
Tiêu Vệ Tỉnh và Lý Vệ Quốc nhanh chóng rời đi, lái xe tới đây đã là một tiếng sau.
Lái xe là Tiêu Vệ Tinh, đợi trở lại huyện Khai Bình, sắc trời mới tối lại.
Đỗ xe xong, bốn người cũng không đi ăn cơm.
Chu Cảnh Diên và Tiêu Vệ Tinh, Lý Vệ Quốc cần bàn bạc về nhiệm vụ, không thể chậm trễ nữa.
Cuối cùng ba người quyết định, Tiêu Vệ Tinh và Lý Vệ Quốc ẩn nấp trong tối.
Vợ chồng Chu Cảnh Diên gặp mặt anh Tường, cần phải moi ra mọi chuyện ông ta biết.
Bốn người nhanh chóng tiến vào địa bàn của anh Tường.
Huyện Khai Bình vì có anh Tường, khiến chợ đen ít
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-mang-theo-chuc-ty-vat-tu-duoc-ga-dan-ong-tho-kech-sung-den-khoc/1255205/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.