"Hai ngày nữa tôi sẽ xem mắt với anh Xuân Sinh, muốn đến huyện thành mua ít vải về làm bộ quần áo mới."
Nói tới Từ Xuân Sinh, Ngô Tiểu Anh không nhịn được cười.
Lục Thanh Nghiên sửng sốt, ngay sau đó cười nói: "Chúc mừng cô."
"Ai da, cô đừng giễu cợt tôi."
Ngô Tiểu Anh che hai má nóng lên, cười đến khờ dại.
"Vậy tôi đi cùng cô đến huyện thành."
Vì không để mình nghĩ nhiều, Lục Thanh Nghiên quyết định đi cùng Ngô Tiểu Anh đến huyện thành.
"Thực sự tốt quá, chúng ta đi thôi."
Ngô Tiểu Anh kích động đến mức suýt nữa nhảy bật lên.
"Cô đợi tôi một lát."
Lục Thanh Nghiên về phòng, thay một bộ quần áo thích hợp đi ra ngoài.
Đạp xe đạp, khi đi ngang qua nhà Trần Ni, có thể nghe thấy được bên trong truyền đến giọng nói khùng điên của Trần Ni.
Hai người làm như không nghe thấy, đạp xe nhanh chóng rời đi.
Dọc theo đường đi Ngô Tiểu Anh giống y như con chỉm nhỏ vui sướng, không ngừng nói chuyện vui, cũng khiến Lục Thanh Nghiên tạm thời quên mất những chuyện bi thương.
"Sao phía trước có người đang nôn vậy?"
Ngô Tiểu Anh đạp xe đạp, mở miệng nói với Lục Thanh Nghiên ngồi ở ghế sau.
Lục Thanh Nghiên nhìn qua, khi thấy được người cách đó không xa biểu cảm hơi ngây ngốc.
Chu Như Ý chống vào một thân cây, không ngừng nôn khan, dạ dày khó chịu đến mức cô ta suýt nôn ra cả mật.
Có tiếng chuông xe đạp vang lên, Chu Như Ý bị dọa sợ quay đầu lại nhìn.
Khi nhìn thấy là Lục Thanh Nghiên và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-mang-theo-chuc-ty-vat-tu-duoc-ga-dan-ong-tho-kech-sung-den-khoc/1255302/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.