Hai ngày này không ở nhà, trong nhà có nhiều tro bụi, Lục Thanh Nghiên chấp nhận số mệnh cầm chổi quét dọn.
"Chị, chị đã về rồi!"
Bảo Nhi mồ hôi đầy đầu chạy từ ngoài đến.
Nhìn thấy Lục Thanh Nghiên, vội lấy quả đào dại hái được trên núi trong sọt của mình ra đưa cho Lục Thanh Nghiên.
"Đào này nhìn có vẻ nhỏ, nhưng rất ngọt."
Lục Thanh Nghiên rót một cốc nước đưa cho Bảo Nhi.
Bảo Nhi cười với cô, uống một ngụm.
"Nghỉ ngơi một lát đi, chị đi rửa sạch đào sau đó chúng ta ăn cùng nhau."
Lục Thanh Nghiên dùng bát đựng quả đào dại, rồi đi đến bên giếng rửa sạch.
Bảo Nhi vui vẻ cắn một miếng đào, Lục Thanh Nghiên ở bên cạnh cô bé cầm một quả nhấm nháp:
"Hương vị thực sự không tệ."
Thấy Lục Thanh Nghiên thích, Bảo Nhỉ cười tủm tỉm lắc lư đầu: "Vậy lần sau Bảo Nhi lại đi hái."
Trước đây quả đào cô bé hái đều bị Cẩu Đản đoạt đi, hiện giờ cô bé không muốn cho Cẩu Đản ăn, chỉ muốn cho chị gái ăn.
"Được, nhưng mà đi lên núi phải chú ý một chút, đừng đi sâu vào trong núi."
"Bảo Nhi biết rồi ạ, Bảo Nhi rất cẩn thận."
Bảo Nhi ngoan ngoãn gật đầu, lại cẩn thận hỏi Lục Thanh Nghiên: "Vừa rồi Tiểu Lệ nói cho em chị cứu Cẩu Đản, có phải không ạ?"
Tiểu Lệ là người bạn duy nhất của Bảo Nhi, tuổi xấp xỉ cô bé.
"Chị không tính là cứu Cẩu Đản."
Lục Thanh Nghiên nhướng mày cười: "Chị là vì 20 tệ mới cứu Cẩu Đản, hơn nữa chị không cứu Cẩu Đản, qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-mang-theo-chuc-ty-vat-tu-duoc-ga-dan-ong-tho-kech-sung-den-khoc/1255908/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.