Anh còn bổ sung: "Thật ra cũng không cần gấp đâu. Mấy tháng tới tuyết sẽ rơi càng ngày càng dày, còn có cảnh đẹp hơn nữa."
Tất nhiên Từ Vãn biết điều đó, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy tuyết rơi ở nơi này có ý nghĩa rất đặc biệt. Cô không nói với anh, vì anh chắc chắn không hiểu.
Chu Hoài Thần quả thực không hiểu. Trước đây anh ít khi tiếp xúc với con gái. Sau khi kết hôn, anh phát hiện ra Từ Vãn có rất nhiều thói quen nhỏ lạ lùng.
Dù không hiểu, anh vẫn kiên quyết tôn trọng và ủng hộ những sở thích nhỏ bé của vợ mình.
"Em đi đôi ủng da này nhé." Ở vùng biên giới này, cái lạnh không thể chỉ dậm chân là xua tan. Đặc biệt khi gặp tuyết dày, nhất định phải mặc quần áo giữ nhiệt và chống gió tuyết.
Vì thế, người dân du mục ở đây rất thích dùng da cừu tự may quần áo và giày dép để qua đông. Những đôi ủng da tự làm không chỉ ấm mà còn rất đẹp.
Hôm qua, Chu Hoài Thần đã đặc biệt ra vùng đồng cỏ tìm mua một đôi cho cô, vừa khéo hôm nay có dịp dùng.
Từ Vãn mặc xong quần áo cũng không vội chạy ra ngoài ngay, mà quyết định ăn no rồi mới đi. Trời lạnh thế này, nếu không ăn đủ thì cảm giác càng rét hơn.
Hai người đã kết hôn một thời gian, Chu Hoài Thần hoàn toàn hiểu khẩu vị của Từ Vãn. Bữa sáng anh nấu cháo, làm hai cái bánh hành, còn lấy thêm dưa muối nhỏ mang từ Dung Thành.
Từ Vãn thấy bữa sáng như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-my-nhan-dao-hon-khong-chay-tron/1552947/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.