"Việc này còn chưa có chắc chắn." Cố Kim gãi đầu: "Tôi phải báo cáo với công xã trước. Đến lúc đó cùng đi một chuyến đi, mọi người làm chung với nhau cũng tốt.
Tần Võ gật đầu: "Tôi vào trong ngồi, cậu bận chuyện của cậu đi."
Mười hai giờ trưa, thời khắc tốt lành đã đến, pháo treo ở cổng sân đã được đốt, Cố Hùng và Cố Viện Triều bỏ chạy, tiếng pháo kêu bùm bùm liên hồi.
Cố Tài từ trong bếp hét lớn lên: "Các chàng trai họ Cố ơi! Lên đồ ăn!"
Trước dọn món nguội trước, rau trộn rong biển, đậu phộng và trứng vịt muối.
Cố Khanh Khanh cũng được Sở Đại đón ra ngoài, hai vợ chồng tay trong tay đi vào phòng chính.
Cố Thiết Trụ và Sở Uyên ngồi ở bàn trên cùng, Thời Liên Vân Thời Liên Thải, là cậu bên nhà gái cũng ngồi ở bên bàn bên cạnh, ông Từ bưng chén rượu ——
"Ngày vui mừng, con gái Cố gia cùng con trai Sở gia kết duyên vợ chồng, Khanh Khanh không cần phải nói, là cô gái thôn Đại Truân Tử chúng ta, chư vị ngồi đây là nhìn con bé lớn lên, chú rể là Sở Đại, anh hùng bảo vệ quốc qua, là quân nhân."
"Ly rượu này tôi chúc đôi vợ chồng trẻ trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử."
Nói xong, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Là đội trưởng đội sản xuất đời trước, địa vị của ông Từ ở tuyệt đại đa số người dân là lớn nhất
Các thôn dân không cần Cố gia mời rượu, tự mình giơ chén rượu lên: "Chúc đôi vợ chồng trẻ bách niên giai lão, trăm năm hảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/2594018/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.