Hàn Liên Tâm tò mò: "Chuyện gì vậy? Khanh Khanh ở Binh Đoàn làm sao vậy?"
Cố Thanh Liệt miệng nhanh hơn não: "Không làm gì cả, chính là nấu một nồi canh xương hầm."
“Nha?” Trương Thúy Phân và Thời Như Sương lúc này đều giật mình: "Khanh Khanh còn biết nấu canh xương hả?"
Cố Thanh Liệt bị giẫm nát ngón chân, có khổ không nói nên lời, hắn gật đầu: "Uống khá ngon, đúng không lão Sở."
Sở Đại biểu tình vi diệu, cười tủm tỉm: "Đúng vậy, anh hai."
Cố Thanh Liệt: "..." Ê này sao tớ thấy cậu đang trào phúng tớ đấy nhỉ?
Không biết hai người chơi cái trò bí hiểm gì, Sở Uyên và Cố Thiết Trụ bàn bạc một chuyện quan trọng khác: "Chú thông gia, anh thông gia, các người nhìn xem thời điểm nào định hôn sự của hai đứa nhỏ, làm tiệc rượu để hai đứa nhỏ có thể đi đăng ký kết hôn, Khanh Khanh đứa nhỏ này hộ khẩu có thể lưu lại Cố gia, có thể tùy quân theo A Đại."
Đây là lần đầu tiên Sở Đại nghe được cha gọi hắn với cách xưng hô thân thiết như này, hơi chút không thích ứng.
Cố Khanh Khanh dưới gầm bàn gãi gãi ngón tay của Sở Đại.
Sở Đại bắt cái tay hư hỏng, nghe hai bên trưởng bối thương lượng hôn sự của mình.
“Đầu năm không tồi, liền ở đầu năm đi." Cố Thiết Trụ nói: “Cháu thông gia vội vàng về quân khu, chúng ta không nên kéo trì hoãn công việc của cháu, đem hôn sự hai đứa nhỏ xong xuôi rồi mọi người cũng được an tâm. Hộ khẩu của Khanh Khanh lưu lại Cố gia đi, treo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/2594090/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.