Khi Cố Khanh Khanh quay trở lại khu nhà quân nhân, Dư Phú Quý đã gọi một một binh lính đến hỗ trợ cho cô, bên bếp cần làm cơm không nhích được, xem như mượn tạm thời.
Sở Đại không ở, đã mang theo binh lính ra ngoài huấn luyện dã ngoại. Hắn cùng Phó Liên Trường Phùng Thiên Nhai nói một tiếng.
Phùng Thiên Nhai nghe nói có thể trồng rau xanh, xắn tay mang một nhóm binh lính, một nhóm xới đất, một nhóm cùng hắn đi đến chỗ quân nhu lấy nilon.
Nếu mà trồng được rau xanh mà nói là chuyện cực kỳ tốt!
Quân nhân ở Binh Đoàn thường xuyên bị lở miệng, chảy m.á.u nướu, Triệu quân y nói đây là thiếu vitamin gì đó, đại loại là do không ăn rau xanh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dư Phú Quý cũng không dễ dàng gì. Nghe xong chuyện này có mấy lần cố ý đi đến nhà ga nằm vùng, là muốn mua ít rau dưa mới mẻ tươi từ phương nam. Mà khả năng là do vận chuyển bên trong xe lửa thời gian quá dài, độ ẩm cao, hơi nước bốc hơi, rau xanh héo queo, bên ngoài còn vàng úa.
Chưa nói đến chuyện khác, không ai có thể chịu được việc ăn khoai lang và khoai tây mỗi ngày, trước kia ở nhà chẳng thích ăn cải thảo, vậy mà đến chỗ này thành món thơm lừng, so với thịt heo còn được yêu thích hơn cả.
Nếu thực sự có thể trồng rau xanh, thì em gái Cố gia này lập công lớn, toàn bộ Binh Đoàn phải cảm ơn tổ tiên 18 đời nhà em ấy.
Cố Khanh Khanh không hiểu anh ấy đang nghĩ gì, đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/2594393/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.