Trở về căn nhà cuối cùng khu Bắc, Sở Đại và Cố Khanh Khanh mỗi người ôm một đứa nhỏ ngồi bên lò sưởi trong phòng khách, hai người phụ nữ còn lại vẫn đang trò chuyện, nói đại khái là cho con ăn cái gì tốt.
"Phải chú ý không để thừa dinh dưỡng, cá tôm trên đảo có nhiều canxi và đạm. Tôm và cá không nên cho trẻ ăn thường xuyên." Dương Tâm vừa nói vừa nhìn hai người đàn ông trở về.
Cố Khanh Khanh hiểu ý cô, hỏi anh hai: "Anh Giải Phóng về rồi?"
"Ừ, suýt chút nữa ngã vào hàng rào." Cố Thanh Liệt kéo ghế ngồi xuống, người đầy khí lạnh, anh không dám ngồi gần Cố Khanh Khanh và Sở Đại, đợi ấm ấm xíu rồi bế cháu.
"Anh ấy không sao chứ?!" Dương Tâm ngừng cắn hạt dưa, trông có vẻ lo lắng rõ ràng.
"Không sao, may mà lão Cố vớt được hắn." Triệu Trạch cũng ngồi xuống, hơ tay bên lửa rồi véo má con trai.
"Thế thì tốt." Dương Tâm thở phào, đối diện với anh mắt của hai người phụ nữ chọc ghẹo nhìn mình.
Vì nhà có đàn ông, Cố Khanh Khanh không trêu, cô chơi với con trai, tay bé xíu của con nắm lấy ngón tay cô, cảm giác rất kỳ diệu.
Lửa ấm, họ quây quanh lò sưởi cùng đợi đón giao thừa, Cố Khanh Khanh và Hứa Niệm trò chuyện về những chuyện trên đảo.
Sau khi Cố Thanh Liệt ra ngoài, đám trẻ Trương Tháp đến chơi rồi, mỗi đứa nhận được hai viên kẹo và một ít hạt dưa, đậu phộng, Cố Khanh Khanh lén bỏ bao lì xì đỏ hai hào vào túi Trương Tháp và Tiểu Hoan,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/2694164/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.