“Ừ?” Cố Khanh Khanh không dừng tay, thái hành, cúi người từ tủ lấy hai quả trứng, đập vào cái tô lớn, dùng đũa khuấy đều: “Trông như thế nào?”
“Chị chỉ quan tâm đến diện mạo người ta à?” Tiêu Tiêu cho rau chân vịt sạch vào rổ nhỏ bên cạnh: “Khá đẹp trai, hợp với Bạch Dung lắm.”
“Nhà cô ấy để ý cuộc hôn nhân này lắm." Cố Khanh Khanh thuận miệng nói như vậy.
Từ năng lực cá nhân đến gia thế diện mạo, đủ để thấy nhà họ Bạch đã chọn lựa rất kỹ lưỡng.
“Đúng, dù sao chỉ có một cô con gái, phải cẩn thận.” Tiêu Tiêu nói: “Ngày mai em và cha mẹ đều đi dự tiệc cưới, chị có đi không?”
“Không đi.” Nước trong nồi đã sôi, Cố Khanh Khanh lấy cái đồ hấp ba chân gác vào trong nồi, đổ hỗn hợp trứng vào hai cái chén sứ đặt lên cái giá hấp.
Tiêu Tiêu đưa nắp nồi cho chị ấy: “Anh Sở cũng không đi à?"
Đậy nắp nồi, Cố Khanh Khanh chuẩn bị cắt ớt: “Chị vừa hỏi, anh ấy nói không đi.” Ớt không quá to, là ớt chỉ thiên dài để nửa tháng nữa hái là vừa ngon.
Cơ mà cô nhịn không được, thèm loại ớt cay nồng này lâu lắm rồi.
Ở Nam Dương cái gì cũng tốt, hải sản đủ loại, rau quả nhiều, chỉ có ớt là không có vị cay.
Cô rất nhớ món trứng xào ớt và thịt heo xào ớt xanh ở nhà, đều là món ăn gia đình sở trường của mẹ.
Bây giờ điều kiện tốt hơn một chút, người nhà thường xuyên ăn được thịt trứng.
“Vậy Bạch Dung chắc thất vọng lắm.” Tiêu Tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/2694195/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.