Tiêu Tiêu đặt cây tre và túi lưới xuống, Cố Khanh Khanh nở nụ cười: "Anh cân thêm cho tôi năm con cá biển đi, có tôm không?" Cô nhìn vào thùng xốp.
"Có." Người bán cúi đầu nhìn: "Còn khoảng bảy, tám cân, đồng chí có lấy hết không? Tôi để rẻ cho."
"Được, cân hết tôm cho tôi nhé." Ở đây gần biển, hải sản rất rẻ, các chị dâu cũng thường mua cá tôm ăn, chủ yếu là không cần phiếu thịt như mua thịt heo, cách chế biến cũng đa dạng.
Mua năm con cá biển, thêm bảy, tám cân tôm, thấy có cả nghêu, cô cũng mua thêm chút.
Cố Khanh Khanh đi đến quầy rau chọn một ít tía tô, rồi lấy thêm ít dưa muối từ trong vại.
Trưa còn chút thức ăn, tối nấu món cá hầm ớt là được, cùng lắm là thêm món tôm.
Không cần mua gì nữa, thấy có một quầy trái cây bên cạnh, cô hỏi người bán: "Thím ơi, đây là trái gì thế?"
Người bán có chút ngạc nhiên: "Đây là xoài, đồng chí chưa ăn bao giờ à?"
Cố Khanh Khanh hơi xấu hổ: "Chưa, đây là lần đầu tiên cháu thấy." Trong đầu cô chợt lóe lên một tia sáng, hình như đã từng ăn trên đảo? Mà cô quên rồi.
Cô ăn không phải là loại có màu vàng tươi như thế này.
"Cái có gai kia thì sao thím?"
"Đây là quả dứa, cháu thử một miếng đi." Người bán nghe cô gọi một tiếng "thím" thân thiết như vậy, trong lòng cũng vui vẻ, liền lấy ra hai miếng từ một lọ thủy tinh ngâm nước muối một miếng cho cô miếng còn lại định đưa cho cô gái mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/2694264/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.