"À?" Thím Chữ ngạc nhiên, con trai bà là Chử Chiêu cùng Cố Xán Dương quan hệ khá tốt, nhưng chưa bao giờ đề cập đến việc em trai của Cố Xán Dương cũng ở trong quân đội.
Mà có lẽ đã đề cập rồi nhưng bà quên mất.
"Ừ, tốt quá."
Nhìn hai cậu bé trước mặt có vẻ ngoài giống nhau y đúc, thím Chử cũng không thể không thầm khen rằng thật có phúc.
Thực ra, không chỉ mấy chị dâu trong quân khu mà bản thân bà cũng cảm thấy Bạch Dung là sự lựa chọn tốt hơn so với Cố Khanh Khanh. Không nói đến cha Bạch Dung ở trong quân đội, chỉ cần là con gái của một quân trưởng khác đều thích hợp gả vào nhà họ Sở hơn Cố Khanh Khanh này.
Cưới Cố Khanh Khanh, thím Chử không thấy có lợi ích hay giúp đỡ gì được cho nhà họ Sở, chỉ là vì Sở Uyên rất hài lòng với cô con dâu này, Sở Đại xem cô vợ này như báu vật nên bà mới thấy tạm được.
Nhưng đây là chuyện của nhà họ Sở, người nhà họ Sở thích là được người ngoài như bà cũng chỉ có thể nói sau lưng hoặc giữ ý kiến trong lòng.
"Thím, em trai cháu đến rồi, chúng cháu đi trước nhé." Cố Khanh Khanh lên tiếng trước.
Thím Chữ quay lại nhìn, quả nhiên có một cậu bé gầy cao và da trắng đang xách cái giỏ đi chợ đến.
Nhận thấy ánh mắt của đối phương, Thẩm Tuy bình tĩnh, nhẹ gật đầu chào.
Thím Chữ cũng cười chào hỏi.
Đi một đoạn, Thẩm Tuy lên tiếng: "Thím này hình như đã vài lần đến nhà mình nói chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/2694283/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.