Như mấy anh nhà em nhà họ Cố, thà ở lại đội sản xuất làm việc cũng không muốn mở lời làm phiền anh. Họ biết đi học chăn nuôi, trồng trọt, học cách thiêu gạch, làm xi măng. Còn anh họ nhà họ Trương lại chỉ muốn vào thành phố hưởng thụ, không chừng còn mơ tưởng đến việc lúc đó sẽ lấy danh nghĩa nhà họ Sở, cáo mượn oai hùm.
Sở Đại lười phản ứng.
"Cũng là vì con A Đại mới nguyện ý mở miệng." Hà Thu Thủy hiểu rõ: "A Đại thực sự thương con, sẵn lòng giúp đỡ người nhà con."
Cố Khanh Khanh cười cười.
Bên này họ đang dọn bàn, Thẩm Tuy vào phòng bên trong ngủ, Sở Đại và Thời Khinh Chu cùng các cậu đang bàn chuyện vào nhà máy quốc doanh, Thời Quý và Sở Uyên đang uống rượu.
Thời Quý vốn là người nhã nhặn, nghe Sở Uyên kể chuyện chinh chiến hồi trẻ, hào hứng, kích động dữ lắm.
Người thân bên nhà mẹ của Hà Thu Thủy và Cao Hải Nguyệt mặc dù đang trò chuyện với Chu Mạn, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc về phía Sở Đại.
Chu Mạn sao có thể không biết suy nghĩ của họ, đặc biệt là Vương Tú Anh, bà nhìn là bực mình.
Mấy năm trước khi Khanh Khanh chưa đi Binh Đoàn. Người này còn muốn giới thiệu Cố Khanh Khanh cho cháu trai mình, Cố Xán Dương và Cố Thanh Liệt cho hai cháu gái của cô ta.
Sau đó từ trong miệng Cao Hải Nguyệt bà mới biết chuyện, cả nhà họ không ai tốt, lười biếng, ăn không ngồi rồi, nổi tiếng thiếu lương thực trong đội sản xuất.
Lúc đó trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/2694294/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.