Là bởi vì quá khó tìm nhựa, Sở Hàm còn hơi lo lắng cái lồng tắm mà khó khăn lắm cô ấy mới làm ra này không dùng được mấy lần đã rách, hết sức thận trọng may thêm vải lên trên nilon, có vải lót thì lồng tắm sẽ chắc chắn hơn nhiều. Cô ấy nghĩ bây giờ người ta quý trọng đồ đạc, nói không chừng cái lồng tắm này có thể sử dụng được hai ba năm.
Chỉ là như vậy thì giá thành sẽ tăng cao, cái lồng tắm này đã phí mất hai bộ quần áo của cô ấy.
Đương nhiên là dùng bộ quần áo mà cô ấy không thích, đời này ít nhiều gì Sở Hàm cũng giúp trong nhà cải thiện một chút điều kiện, cộng thêm cô ấy thay thế chị cả xuống nông thôn, năm trước anh cả lại thay thế công việc của cha mà trở về thành phố, là lúc người nhà đang vô cùng áy náy đối với cô ấy. Năm nay gần như vơ vét tất cả đồ tốt trong nhà gửi hết cho cô ấy, trong đó vải vóc cũng đủ để cho cô làm thêm hai bộ quần áo mới, chị cả của cô còn chẳng biết làm ra một cái váy cho từ nơi nào. Đúng là cái cũ không đi thì cái mới không tới, cắt bỏ hai bộ quần áo cũ không thích có thể đổi được quyền sử dụng nhà vệ sinh, Sở Hàm cảm thấy rất đáng, cũng không hề đau lòng.
Nhưng Sở Hàm phóng khoáng không có nghĩa là những người khác cũng không xót đồ tốt giống như cô ấy, ban đầu tất cả mọi người không biết đây là lồng tắm, nhìn xa xa thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/2149768/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.