Sau khi đưa ra quyết định, bây giờ Vương Thúy Phân và đội trưởng Diệp đã bắt đầu bận rộn vì con gái rồi. Sáng sớm Diệp Tiểu Muội còn chưa dậy, Vương Thúy Phân đã chào hỏi một lượt bà con lân cận, đại ý chính là hai ngày nữa trong nhà khởi công xây căn phòng nhỏ, các cậu thanh niên khỏe mạnh hãy đến giúp đỡ, trong nhà không có gì khác nhưng còn chưa ăn tết xong, một ngày hai bữa cơm nhất định sẽ có cá có thịt chiêu đãi vân vân.
Không phải Vương Thúy Phân keo kiệt, mời người xây nhà còn tiếc tiền công, đây là lệ cũ ở chỗ bọn họ, nhà nông dân quen anh giúp tôi, tôi giúp anh, nhà nào nhà nấy đều có lúc cần bà con quê nhà giúp đỡ. Xây nhà thì mời người trong đội làm giúp, chỉ cần chiêu đãi rượu ngon thức ăn ngon và cơm tẻ là được, nếu thật sự muốn tính tiền công, nói không chừng còn có người tố cáo bạn đấy.
DTV
Thế nhưng ở trong lòng Vương Thúy Phân, chiêu đãi thanh niên trai tráng làm giúp rượu ngon thức ăn ngon và cơm tẻ, bà ấy vẫn rất đau lòng, càng khỏe thì lượng cơm ăn cũng càng lớn, mời người ta giúp thì không thể keo kiệt thức ăn, cơm tẻ mà phải để người ta ăn no cái bụng. Mỗi ngày đều ăn như thế thì phải dùng bao nhiêu tiền chứ? Theo thói quen của bà ấy, xây gian phòng nhỏ như vậy thực sự không cần phải mời người nữa, sức của thằng cả thằng hai là đủ rồi, nếu không được thì kéo mấy đứa cháu trai nhà bác cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/2149779/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.