Bình thường, Vương Thúy Phân nhất định có thể nghe ra chuyện Diệp Tiểu Muội tìm đường c.h.ế.t từ trong lời này, nhưng ngày hôm nay tâm trạng bà ấy dập dờn, cũng chỉ nghe ra hai vợ chồng vô cùng thân mật thiết thực. Tiểu Tống đúng là quan tâm chăm sóc Tiểu Muội của bọn họ khắp nơi, tắm cũng không quên căn dặn một trận, lẽ nào đây chính là "tự do yêu đương" mà thằng ba nói?
Trong lòng Vương Thúy Phân tràn đầy vui mừng đi vào nhà bếp nấu nước nóng cho hai vợ chồng bọn họ.
Diệp Tiểu Muội hưng phấn chạy vào nhà chính lục hành lý, anh cả Diệp và anh hai Diệp theo sát phía sau cô, bọn họ cảm thấy rất hứng thú đối với sữa bột mà em rể nói, không thể chờ được nữa muốn nhìn món đồ tốt mà người thành phố chưa chắc đều ăn được có hình dáng gì.
DTV
Còn có đội trưởng Diệp và anh ba Diệp cũng hiếu kỳ không thôi giống hai anh em bọn họ, chỉ là hai cha con họ khá giữ được bình tĩnh, sẽ không vội vã tụ lại náo nhiệt, hai cha con rất có phong thái chủ nhà gọi Tống Thanh Huy cùng đi vào. Đương nhiên bước chân vẫn hơi luống cuống hơn bình thường một chút.
Ba người mới vừa bước qua bậc cửa, túi quần áo giữa phòng khách đã mở ra, chỉ là Diệp Tiểu Muội nhìn bao lớn bao nhỏ rực rỡ muôn màu bên trong, đột nhiên trợn tròn mắt: "Hình như em quên quần áo của em để trong túi nào rồi."
Trong chớp mắt anh cả Diệp và anh hai Diệp còn mơ màng hơn cô:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-o-nien-dai-van-an-no-cho-chet/2149785/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.