Cung Linh Lung đứng ở bên cạnh, thấy cô ta mở tờ giấy kia ra, trên giấy là một tấm hình vẽ giản dị, mà lúc này sắc mặt của Trần Anh lại vô cùng nghiêm túc, khác hoàn toàn với biểu cảm thường ngày của cô ta.
Trần Anh đứng nhìn một lúc lâu, lại mở một ngăn túi bí mật bên hông ba lô, lấy ra một cuộn giấy có hình dạng tương tự, khóa kỹ cửa phòng, sau đó mới mở tờ giấy kia ra.
Tờ giấy này cũng là một bức tranh vẽ, Cung Linh Lung nhìn kỹ, trên cơ bản đã xác định đó là một cái bản đồ, nhưng bản đồ không được hoàn chỉnh.
Mà bản vẽ mà Trần Anh lấy được từ trong trại nuôi heo rõ ràng cũng là một trong những phần còn khuyết thiếu của tấm bản đồ này.
Trần Anh cầm hai tờ giấy cẩn thận so sánh một lúc lâu, còn cầm bản nháp ở bên cạnh ghi chép rõ ràng. Nhìn thấy những chữ viết và kích cỡ chú thích rõ ràng mà cô ta viết lên, Cung Linh Lung xác định cô ta không phải người bình thường.
Trần Anh bận rộn hơn nửa tiếng đồng hồ, cẩn thận sao chép bản vẽ vừa mới bắt được lên trên bản đồ.
Xử lý xong chuyện này, cô ta lấy bật lửa thiêu rụi bản vẽ kia, lại cẩn thận cuốn cái bản đồ vẫn chưa hoàn chỉnh kia lại, bỏ vào trong túi kín bí mật của ba lô.
Cô ta vừa mới cất xong, bên ngoài đã vang lên tiếng gọi của thím Tiêu: “Anh Tử, khăn trải giường con giặt hồi sáng đã rơi xuống đất rồi kìa, con mau đi nhặt đi.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/1542131/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.