Lúc ông ấy tan ca về nhà có đi ngang qua quầy hàng, cũng nhìn thấy mấy người bọn họ bận trước bận sau, một đống người vây quanh tầng tầng lớp lớp, đứng bên ngoài chỉ có thể nghe được tiếng nói của bọn họ.
“Ông ngoại, hôm nay bọn con bán đồng hồ điện tử, đèn bàn và đồng hồ báo thức, còn bán được mười hai cái đồng hồ đeo tay nữa.”
Lục Sơ Minh vô cùng vui vẻ chạy vào nhà, ôm túi đựng tiền xông đến trước mặt ông ấy, vô cùng vui vẻ khoe khoang: “Ông ngoại, ông xem nè, đây là tiền lời con kiếm được trong ngày hôm nay bọn đó.”
Hàn Tế nhìn thoáng qua, cười khẽ: “Hơn một nghìn đồng không?”
“Hơn một nghìn sáu trăm.”
Trên đường quay về, ba anh em bọn họ đã tính sổ xong rồi.
Bọn họ lời hơn một nghìn sáu trăm đồng, Tống Thao và Thôi Văn Đống thì chắc không nhiều như thế, nhưng cũng lời được bảy tám trăm đồng, lúc này ba người bọn họ đều đang ngồi trong căn nhà nhỏ mà Thôi Văn Đống thuê để tính sổ.
Thôi Phán Nhi làm việc xong rồi đi về trước, hôm nay buôn bán rất đắt, kiếm được nhiều tiền, Thôi Văn Đống cho cô ta năm mươi đồng coi như tiền công, còn cho cô ta một cái đồng hồ điện tử.
Ba người tính tiền xong, Tống Thao vui vẻ muốn bay lên: “Đi thôi, tôi đói bụng sắp c.h.ế.t rồi, đi ăn cơm thôi.”
“Đi thôi, hôm nay tôi mời.”
Thôi Văn Đống cũng tính toán xong, từ tiền vốn ra, hôm nay anh ta cũng lời được hơn bảy trăm năm mươi đồng, còn nhiều hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/437719/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.