Cô không dám tin, Trương Vũ đây là đang thổ lộ với mình sao? Vương Tiểu Thanh quay đầu đi, không biết nên làm gì, nên đồng ý hay thử thách thêm.
“Đinh!” Tiếng loa báo đi làm vang lên, Vương Tiểu Thanh thở phào nhẹ nhõm.
“Chúng ta đi làm thôi, đi nào.”
Vương Tiểu Thanh đứng lên, không dám nhìn thẳng vào mắt Trương Vũ. Trương Vũ nói ra lời trong lòng của mình xong, hình như anh vẫn còn hơi kích động. Dù Vương Tiểu Thanh không nói gì, cũng không phản hồi gì, nhưng chỉ cần cô không từ chối, thì chứng tỏ cô không phản đối.
Những điều này đều là lời khuyên từ đám đàn em, có vẻ rất hữu ích, Trương Vũ nghĩ sau này sẽ thường xuyên học hỏi kinh nghiệm từ họ.
Trương Vũ và Vương Tiểu Thanh khóa cửa cẩn thận rồi đi làm.
Gần đây mọi người đang thu hoạch lạc và ngô. May mắn thay, đội trưởng phân công nữ đồng chí đi thu hoạch lạc, nam đồng chí đi thu hoạch ngô. Thu hoạch ngô rất cực. lá ngô chạm vào rất dễ làm người ta bị ngứa.
Không ngờ Trương Vũ lại lén đi giúp Vương Tiểu Thanh làm việc vào buổi trưa. Buổi chiều đi làm lại, Vương Tiểu Thanh ra đồng thấy công việc của mình chỉ còn lại một chút, chậm rãi làm một hai tiếng là có thể hoàn thành.
Vương Tiểu Thanh cảm thấy ấm áp, loại cảm giác này cũng không tồi.
Vương Tiểu Thanh nhanh chóng làm xong một phần công việc, rồi đi ra gốc cây nghỉ ngơi. Mùa thu năm nay thời tiết nóng bức, vẫn còn khả năng, làm việc muộn hơn một chút sẽ đỡ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-kieu-diem-duoc-thao-han-dung-mang-nuong-chieu/2731890/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.