Vương Tiểu Thanh cũng bị anh chọc cười.
Trương Vũ cười nói: "Em là của anh rồi."
Anh đứng dậy, nhướng mày, "Hôn một cái?"
Vương Tiểu Thanh nhìn anh, nghiêm túc gật đầu: "Được."
Trương Vũ lại cười, tiến lên phía trước một bước, một số cảm xúc dâng trào trong mắt anh, cuối cùng cũng không thể kiềm chế nổi.
Một tay anh đỡ lấy sau gáy cô, hôn một cách mãnh liệt, nhưng động tác cắn môi lại không tự chủ được mà dịu dàng, mang theo sự trân trọng như trân trọng một báu vật.
Buổi chiều khi Vương Tiểu Thanh ngâm suối nước nóng, cũng đã nghĩ kỹ, muốn đem chính mình giao cho anh, chỉ là ở trên núi không tiện.
Lúc này, Vương Tiểu Thanh dũng cảm đưa tay mình lên áo của Trương Vũ, trước tiên cởi áo khoác của anh ra, sau đó đưa tay vào áo trong của Trương Vũ, chạm vào cơ bụng, cơ ngực, sau đó đi xuống, đi xuống lại đi xuống.
Vương Tiểu Thanh cởi áo của Trương Vũ ra, tay nhẹ nhàng đưa vào, nhẹ nhàng vuốt ve cơ bụng......
Đồng tử Trương Vũ trong nháy mắt mở to, anh trở nên căng thẳng, Vương Tiểu Thanh cảm giác cơ thể Trương Vũ cũng rất cứng.
Trương Vũ thở mạnh, bế Vương Tiểu Thanh lên, đi về phía phòng ngủ, sau đó nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, rồi nằm đè lên người Vương Tiểu Thanh, nhìn cô bởi vì khẩn trương mà đôi mắt hơi mở to, đôi mắt đẹp đẽ trong suốt như thủy tinh.
Trong mắt cô có ánh nước, giống như một con nai vô tình bước vào thế giới phàm trần và ăn nhầm khói lửa nhân gian, thật trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-kieu-diem-duoc-thao-han-dung-mang-nuong-chieu/2731948/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.