Ông Tiền sống gần nhà Trương Hồng Châu, thường xuyên đi qua nên biết rõ Trương Hồng Châu chưa từng trở về.
"A, cô ấy chưa về sao?"
Nhị Cẩu có chút ngạc nhiên.
"À, tôi cũng không biết, có thể nó về rồi mà tôi không thấy. Cậu cứ đến nhà nó hỏi thăm một chút là biết."
"Ùm."
Trong lòng Nhị Cẩu có chút lo lắng, nếu Trương Hồng Châu thực sự không trở về, vậy rốt cuộc cô ấy đã đi đâu rồi?
Hai người đi đến trước một khu nhà lớn, đây là lần đầu tiên Nhị Cẩu nhìn thấy một khu nhà như vậy, có tổng cộng năm tầng, mỗi tầng có hơn mười cửa.
"Đây chính là khu nhà nhân viên của chúng tôi. câu thanh niên. nhà của Trương Hồng Châu ở phòng 306." Ông lão chỉ nhà cho Nhị Cẩu.
"Cảm ơn ông." Nhị Cẩu quay người chuẩn bị đi lên lầu.
“y ~ cậu thanh niên, bây giờ nhà bọn họ chắc không có ai đâu, mọi người đều đi làm hoặc đi học cả rồi." Ông Tiền tốt bụng nhắc nhở.
"Không sao, cảm ơn ông."
Nhị Cẩu tiếp tục bước đi. lên đến tầng ba. tìm thấy phòng 306. Nhị Cẩu lấy hết can đảm.
"Cốc cốc cốc ~"
Sau khi gõ cửa không thấy có động tĩnh, quả nhiên đúng như lời ông Tiền nói, không có ai ở nhà.
Nhị Cẩu Tử suy nghĩ một lúc, liền đặt túi hành lý của mình vào góc cuối hành lang, ngồi lên túi hành lý, bắt đầu ngồi chờ đợi.
Đợi gần ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng chờ được em trai và em gái của Trương Hồng Châu về.
Em trai Trương Hồng Châu tên là Trương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-kieu-diem-duoc-thao-han-dung-mang-nuong-chieu/2732042/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.