"Đồng chí, anh chưa ăn cơm phải không, qua đây cùng ăn cơm đi."
Nhị Cẩu không ngờ em trai và em gái của Trương Hồng Châu lại đối xử với mình lịch sự như vậy, liền ngồi xuống ăn cơm cùng nhọn họ.
Là thức ăn còn thừa lại từ buổi trưa. Cà rốt xào trứng gà, giá xào, đậu hũ thịt băm, cải bó xôi xào.
Lượng thức ăn cũng khá nhiều, bởi vì trong nhà đông người, còn ba người đi làm buổi tối sẽ quay về ăn sau giờ làm.
Món chính là bánh ngô, Nhị Cẩu không ngờ điều kiện sống của nhà Trương Hồng Châu cũng không tệ, ngày thường mà cũng có mấy món này.
Thực ra Nhị Cẩu không biết được rằng cuộc sống như vậy ở thành phố chỉ được coi là đủ ăn, chứ không phải là tốt.
Sau khi ăn cơm xong, Trương Lan đi rửa bát.
Trương Chí ngồi trò chuyện với Nhị Cẩu trong phòng khách, cụ thể là nói về một số chuyện liên quan đến Trương Hồng Châu.
Lúc này, cửa nhà bị xoay chìa khóa.
"Cạch"
Một người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi, búi tóc, khuôn mặt mệt mỏi bước vào.
"Tiểu Chí, vẫn chưa đi sao, đây là bạn của con à?"
Mẹ Trương đi vào nhìn thấy Nhị Cẩu và Trương Chí đang trò chuyện, còn tưởng đó là bạn của Trương Chí.
"À, mẹ, anh ấy nói anh ấy là chồng của chị cả".
Trương Chí cũng không biết nên giới thiệu Nhị Cẩu như thế nào.
"Mẹ vợ."
Nhị Cẩu nghe thấy Trương Chí gọi người này là mẹ, liền lập tức đứng lên chào hỏi.
Bà Trương ngẩn ra một chút, nghĩ đến Trương Hồng Châu lại thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thanh-nien-tri-thuc-kieu-diem-duoc-thao-han-dung-mang-nuong-chieu/2732043/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.