Cả đêm đó, Thẩm Thanh Bình cũng không ngủ, ông ta cũng không cam tâm gả con gái cho một kẻ ngốc.
Nhưng lại không muốn đắc tội với nhà họ Sở, ông ta nói để Khương Tri Tri khám bệnh cho Sở Gia Hà, nhưng ông ta lại không có quan hệ gì với nhà họ Chu, làm sao mới có thể thuyết phục nhà họ Chu đây?
Hôm nay, chợt nhớ ra rằng Thương Thời Anh chính là bác của Khương Tri Tri, chỉ cần Thương Thời Anh lên tiếng, chắc chắn Khương Tri Tri sẽ đồng ý.
Mà Thẩm Lạc Gia lại vừa cứu Lý Tư Mân, chỉ dựa vào mối quan hệ này, nếu Thẩm Lạc Gia đưa ra yêu cầu, Thương Thời Anh chắc chắn sẽ không từ chối.
Thẩm Thanh Bình càng nghĩ càng thấy kế hoạch này rất ổn, liền cười cười giải thích với Thẩm Lạc Gia:
“Người đàn ông mà con cứu chính là Lý Tư Mân, con đến nhà cậu ta, nhờ họ tìm Khương Tri Tri chữa bệnh cho kẻ ngốc đến hôm qua, được không?”
Thẩm Lạc Gia không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Thẩm Thanh Bình.
Lưu Lỵ ôm mặt bị đánh đến bật máu, tức giận nhìn Thẩm Thanh Bình:
“Ông nói đạo lý gì với nó chứ, nhìn xem nó đánh tôi và Ngọc Chi thành ra thế nào. Quá kiêu ngạo rồi, phải dạy dỗ nó một trận mới được.”
Thẩm Lạc Gia đột ngột quay đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Lưu Lỵ, trong đáy mắt tràn đầy sát khí.
Lưu Lỵ chột dạ, vô thức lùi lại một bước.
Bà ta giờ mới hiểu, Thẩm Lạc Gia căn bản không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2725876/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.