Ban đầu, Khương Tri Tri cũng cảm thấy khó hiểu. Lý Tư Mân trước đó đã nói tạm thời không muốn có con.
Với tính cách cẩn thận của Lý Tư Mân, sao Thẩm Lạc Gia lại có thể mang thai? Sau đó, cô đoán có thể do chất lượng của bao cao su hiện tại không tốt.
Hoặc giống như cô và Chu Tây Dã, lúc mất kiểm soát cảm xúc đã quên dùng.
Nhưng không ngờ lại là do Thẩm Lạc Gia tự dùng kim chọc thủng.
Cô vừa dở khóc dở cười vừa hỏi: “Sao chị lại nghĩ ra cách này?”
Thẩm Lạc Gia cũng có chút khổ não: “Chị đã tham gia lớp học kế hoạch hóa gia đình, nhân viên ở đó dạy cách sử dụng, còn nói loại nào không thể dùng, cũng nói rằng không được dùng kim chọc thủng, làm vậy thì sẽ mất tác dụng.”
“Chị nói với Lý Tư Mân là muốn có con, anh ấy nói bây giờ chưa muốn, thế là chị nảy ra ý này…”
Khương Tri Tri bật cười, càng thêm chắc chắn rằng bây giờ Thẩm Lạc Gia thông minh hơn một chút rồi.
Chỉ là chất độc bí ẩn trên người cô ấy khiến cô cứ như ruồi mất đầu, mãi vẫn chưa tìm ra manh mối.
Đến cả khi đi ngủ cô cũng nghĩ mãi về chuyện này.
Sáng hôm sau, lúc ăn sáng, Phương Hoa thấy Khương Tri Tri có quầng thâm mắt rất nặng, lại liếc nhìn con trai mình – người đang ung dung thoải mái với sắc mặt rất tốt, nhịn một lúc nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà nói:
“Tri Tri, con hiếm khi được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726852/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.