Khương Tri Tri kêu lên một tiếng, còn chưa kịp phản ứng thì Chu Tây Dã đã lao tới, nhanh chóng chặn hai đứa trẻ lại, tránh để chúng va vào Thẩm Lạc Gia.
Khương Tri Tri cũng vội vàng chạy qua, ngồi xuống đỡ lấy Thẩm Lạc Gia, thấy cô ấy đang ôm bụng liền hỏi:
“Sao thế? Có đập đầu vào đâu không?”
Thẩm Lạc Gia nhíu mày: “Không, không đập đầu, chỉ là đột nhiên đau bụng.”
Khương Tri Tri xác nhận cô không bị đập đầu mới cẩn thận đỡ cô ngồi dậy:
“Đau bụng? Có phải đến kỳ không?”
Thẩm Lạc Gia lắc đầu: “Không phải, dạo này vẫn chưa tới.”
Khương Tri Tri chợt có một suy đoán, vội vã đặt tay lên cổ tay Thẩm Lạc Gia để bắt mạch, cẩn thận xác nhận, rồi mỉm cười:
“Có đứng dậy được không? Nằm trên mặt băng lạnh lắm.”
Thẩm Lạc Gia điều chỉnh một chút rồi gật đầu: “Được.”
Khương Tri Tri đỡ cô ấy đứng lên từ từ, lại bảo cô ấy thử cử động chân tay nhẹ nhàng, xác nhận không bị trầy xước chỗ nào:
Hạt Dẻ Rang Đường
“Chúng ta về nhà trước, em có chuyện quan trọng muốn nói với chị.”
Sau đó, cô quay sang Chu Tây Dã đang đứng cạnh:
“Anh đưa bọn trẻ về trước đi, em qua nhà bác một chút, rồi sẽ về ngay.”
Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ không vui, cũng đòi đi theo.
Khương Tri Tri không còn cách nào khác, đành vừa dìu Thẩm Lạc Gia, vừa để Chu Tây Dã dẫn hai đứa trẻ cùng đến nhà họ Lý.
Lúc này, Thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726851/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.