Chu Tây Dã thì không quá ngạc nhiên: “Em còn nhớ Hành Châu đã nói gì không? Những năm qua, anh ta vẫn luôn âm thầm chuẩn bị, nên bây giờ muốn làm gì cũng dễ dàng hơn nhiều.”
Khương Tri Tri thở dài: “Điều em lo nhất bây giờ là, hầu hết mọi người trong đơn vị đều rất kính trọng anh ta, sẵn sàng nghe anh ta sai khiến. Vậy thì đến lúc đó, liệu dữ liệu thí nghiệm cuối cùng của bọn em có bị rò rỉ không?”
Đó là điều mà cô dù có đề phòng cũng khó lòng ngăn chặn.
Hạt Dẻ Rang Đường
Chu Tây Dã cũng hiểu rằng trong tình huống này, căn bản là khó mà phòng bị.
Khương Tri Tri không thể nói với mọi người rằng phải đề phòng Sở Phong Hà, dù sao trong lòng mọi người, anh ta là người rất được yêu mến, lại còn hay giúp đỡ mọi người giải quyết khó khăn thực tế.
Suy nghĩ một chút, Chu Tây Dã an ủi Khương Tri Tri: “Em đừng vội, cứ quan sát xem sao, chỉ cần anh ta có ý đồ, rồi cũng sẽ có lúc để lộ sơ hở.”
Khương Tri Tri nhíu mày: “Em chỉ muốn nhanh chóng biết được sự thật, rồi diệt anh ta, báo thù cho em và những đồng đội đã hy sinh.”
Tiểu Chu Kỷ chạy ào tới, đẩy Khương Tri Tri: “Mẹ, đừng nói nữa, mẹ đi chơi đi.”
Khương Tri Tri cười, nắm tay Tiểu Chu Kỷ: “Được được, chúng ta ra ngoài tìm mợ trước, rồi cùng nhau đi chơi.”
Cô nói một tiếng với Phương Hoa, rồi cùng Chu Tây Dã dắt theo Thương Thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726872/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.