Khương Tri Tri chẳng hề quan tâm đến bí mật của Tôn Hiểu Nguyệt:
“Cô không có tư cách ra điều kiện với tôi! Tôi không hứng thú với bí mật của cô.”
Nói xong, cô vòng qua Tôn Hiểu Nguyệt, đi thẳng.
Tôn Hiểu Nguyệt quỳ trên mặt đất, trong lòng hoảng hốt.
Cô ta đã đi qua rất nhiều bệnh viện, bác sĩ đều nói cô bị suy tạng, thuốc cũng vô ích.
Cô ta biết Khương Tri Tri rất giỏi trong lĩnh vực này, nên dồn hết hy vọng vào Khương Tri Tri.
Thế nhưng, Khương Tri Tri lại không thèm nghe!
Khương Tri Tri không hề để tâm đến lời Tôn Hiểu Nguyệt, bởi bí mật của Tôn Hiểu Nguyệt đã không còn giá trị với cô nữa.
Những chuyện xảy ra trong tương lai, đã sớm thay đổi.
Đến cuối tháng, Tiểu Trương nói với cô:
“Khương lão sư à, cô còn nhớ phó viện trưởng bệnh viện số ba không? Vợ anh ta đã g.i.ế.c anh ta rồi, ruột gan đổ hết ra đất. Lúc bị bắt, cô ta cứ điên điên dại dại lẩm bẩm: ‘Nếu được làm lại, tôi sẽ không lựa chọn như vậy.’”
Nói rồi, cô ấy nhún vai: “Tôi nghe nói hiện trường thảm lắm, người đàn bà này gan to thật đấy.”
Khương Tri Tri cũng bất ngờ, không nghĩ rằng Tôn Hiểu Nguyệt lại chọn cách đó để kết thúc mạng sống của mình và Tưởng Đông Hoa.
Cô còn tưởng hai người họ sẽ dây dưa thêm một thời gian nữa.
Dù sao thì Tôn Hiểu Nguyệt cũng đã trọng sinh, sống lại một đời, đáng lẽ phải biết quý mạng hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726887/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.