“Tôi học khóa 92, Trường Trung học số 4 Bắc Kinh,” – Bùi Nghiễn Lễ nhìn Thương Thương rồi mỉm cười.
Thương Thương ngạc nhiên: “Trùng khóa rồi! Tôi cũng học ở đó, lớp 1.”
Cô tự hỏi sao chưa từng gặp Bùi Nghiễn Lễ?
Anh cười đáp: “Tôi học lớp 9, ở tòa nhà giảng dạy bên cạnh, nên không gặp cũng phải.”
Thương Thương nghĩ lại cũng đúng. Từ khi học trung học, ngoài giờ học ra, cô đều theo mẹ đến phòng thí nghiệm học thêm, hoặc học cùng mợ Tô Ly. Để tranh thủ thời gian, cô gần như không rời lớp trong giờ nghỉ, mà bận rộn làm bài tập.
Ngoài hai cô bạn thân, cô gần như không để tâm đến người khác.
Bùi Nghiễn Lễ đưa Thương Thương đến phòng thí nghiệm Hồ Phương Thảo, nhìn cô vui vẻ chạy vào trong mới rời đi. Anh lại nhìn chú thỏ nhỏ vừa được cô ôm, vươn tay xoa đầu nó rồi lên xe lái đi.
Giữa đường thì nhận được cuộc gọi từ nhà, ông cụ Bùi giận dữ chất vấn: “Hôm qua sao con không đưa Bùi Triệt đi bệnh viện? Ai đã đánh nó ra nông nỗi vậy?”
Bùi Nghiễn Lễ không còn giữ nụ cười hiền hòa, giọng cũng trở nên lạnh lẽo: “Sao bố không hỏi nó đã làm gì? Đêm hôm lừa gạt con gái nhà người ta, còn định giở trò. Người ta không báo cảnh sát bắt nó, thế đã là nhân từ lắm rồi.”
Ông cụ Bùi đập bàn giận dữ: “Bùi Nghiễn Lễ, con định làm loạn à? Về bao lâu rồi mà không chịu về nhà? Hai mươi tám tuổi rồi, bảo đi xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726933/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.