Thật sự là Thương Thương không ngờ rằng người đ.â.m vào đuôi xe cô lại là Bùi Nghiễn Lễ.
Trong lúc còn đang sững sờ, Bùi Nghiễn Lễ đã bước tới, giọng có vẻ lo lắng: “Cô không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?”
Thương Thương lắc đầu, đôi mắt cong cong cười nhẹ: “Không sao đâu, may mà lúc đó xe chạy chậm.”
Hạt Dẻ Rang Đường
Lúc này Bùi Nghiễn Lễ mới xin lỗi: “Xin lỗi nhé, lúc nãy tôi hơi mất tập trung nên mới đ.â.m vào cô.”
Anh xin lỗi làm Thương Thương lại thấy hơi ngại: “Không sao đâu, hay là mình đánh xe vào lề đường rồi nói tiếp nhé.”
Bùi Nghiễn Lễ mỉm cười dịu dàng gật đầu:
“Được.”
Hai người đánh xe vào lề, rồi mới xuống xe giải quyết chuyện va chạm.
Bùi Nghiễn Lễ lấy điện thoại từ xe, mỉm cười nhìn Thương Thương: “Có thể trao đổi số điện thoại không? Xe cô khá đắt tiền, nếu sau này có vấn đề về sửa chữa thì cô cứ tìm tôi.”
Chiếc xe của Thương Thương dạo gần đây là cho Chu Tri Uẩn mượn, còn cô đang lái chiếc mượn từ Thương Hành Châu – quả thật là một chiếc xe nhập khẩu rất đắt.
Nghĩ đến việc Bùi Nghiễn Lễ là giảng viên đại học, thu nhập chắc không cao, bắt anh đền e là không nổi, cô mỉm cười nhẹ nhàng: “Không sao đâu, có bảo hiểm rồi.”
Bùi Nghiễn Lễ nhìn nụ cười ấm áp của Thương Thương, ánh nắng rọi lên khuôn mặt hồng hào của cô, nụ cười rạng rỡ – y hệt như mười năm trước.
Anh biết ngay,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726932/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.