Đỗ Manh Manh thấy Bùi Nghiễn Lễ, có chút kinh ngạc: “Bùi Nghiễn Lễ? Sao anh lại tới đây?”
Bùi Nghiễn Lễ nhìn Thương Thương trước, mỉm cười dịu dàng: “Tới mua ly cà phê.”
Anh nhìn thấy Thương Thương qua cửa kính, không kiềm được liền bước vào.
Vương Giai Ni thấy Bùi Nghiễn Lễ, mắt sáng lên, đưa tay kéo Thương Thương. Nếu không sợ Bùi Nghiễn Lễ nhìn thấy, cô ấy thật sự muốn hét lên bảo Thương Thương nhìn xem: đúng gu cậu thích kìa!
Hạt Dẻ Rang Đường
Đỗ Manh Manh không nghĩ gì nhiều, dù sao Bùi Nghiễn Lễ ở nước ngoài nhiều năm, thích uống cà phê cũng là chuyện bình thường.
“Uống gì? Để tôi mua cho?”
Bùi Nghiễn Lễ mỉm cười từ chối: “Không cần đâu, các cô lên trước đi, tôi mua xong sẽ lên sau.”
Lúc nói chuyện, ánh mắt anh cứ vô thức liếc nhìn Thương Thương. Hôm nay cô ăn mặc ngoan ngoãn, màu vàng nhạt rất hợp với cô, khiến cô trông mềm mại, đáng yêu.
Đỗ Manh Manh không khách sáo: “Được, lát nữa lên rồi giới thiệu sau, Nghiêm Siêu đang giục rồi, bọn tôi lên trước đây.”
Nói xong liền khoác tay Thương Thương bước ra ngoài, trong lòng thì nôn nóng muốn ra tám chuyện một chút.
Ra khỏi quán cà phê, Vương Giai Ni lên tiếng trước: “Trời ơi, Bùi Nghiễn Lễ đúng là cực phẩm nhân gian, Thương Thương, đúng kiểu cậu thích rồi, nho nhã lịch thiệp, lại còn làn da trắng lạnh.”
Thương Thương đỏ mặt, đẩy tay Vương Giai Ni: “Giai Ni, cậu nói linh tinh gì đấy?”
Lúc này Đỗ Manh Manh cũng đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726938/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.