Khương Tri Tri vẫn cảm thấy ngại ngùng khi mở cửa đi vào, nếu hai đứa trẻ chỉ là dậy muộn thôi thì thật sự quá ngượng ngùng: “Đợi chút, để mẹ gọi lại một cuộc nữa, nếu không ai nghe máy, chúng ta sẽ vào luôn.”
Vừa mới bấm điện thoại xong, thang máy mở ra, Chu Tri Uẩn và Thẩm Phàm Tinh tay nắm tay bước ra từ thang máy.
Cả hai đều có tia m.á.u đỏ trong mắt, nhưng tinh thần rất tốt, trông có vẻ rất vui vẻ.
Khương Tri Tri cúp máy, ngạc nhiên nhìn hai người: “Các con ra ngoài từ sáng sớm à, hay là tối qua đã không về?”
Thẩm Phàm Tinh thân mật gọi một tiếng “Mẹ”, rồi cười giải thích: “Tối qua chúng con không ngủ được, nên đã lên núi ngắm sao.”
Khương Tri Tri vừa khóc vừa cười: “Các con trẻ thật, năng lượng thật dồi dào.”
Chu Tri Uẩn bước tới mở cửa, mọi người vào nhà.
Khương Tri Tri gọi hai người đi rửa mặt và ăn sáng.
Sau đó, bà bàn với Thẩm Phàm Tinh: “Một lát nữa đưa Tri Uẩn đi, chúng ta đi shopping nhé? Rồi đi spa làm body, rồi xem phim?”
Thẩm Phàm Tinh vừa ăn quẩy vừa lắc đầu: “Không cần đâu mẹ, đưa xong anh ấy, con phải đi công ty, con phải cố gắng làm việc.”
Khương Tri Tri nhìn vẻ đầy tự tin của Thẩm Phàm Tinh, không nhịn được cười: “Mẹ còn tưởng con sẽ buồn, nên định qua để bầu bạn với con đấy.”
Thẩm Phàm Tinh vẫy tay: “Không buồn đâu, con là người tự do, muốn đi thì đi, con muốn thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726940/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.