Thương Thương cũng không từ chối, trời thì xấu, không tiện xuống xe cũng không dễ gọi xe, hơn nữa hiện tại cô chỉ nghĩ đến chuyện đi làm chỗ dựa cho Đỗ Manh Manh.
Bùi Nghiễn Lễ nhìn Thương Thương suốt dọc đường không nói lời nào, nhìn cảm xúc của cô thì đã tức giận đến đỉnh điểm, giống như một con khủng long nhỏ đang nổi giận.
Thật ra có chút dễ thương.
Vừa đến cổng khu chung cư thì đã thấy Đỗ Manh Manh và Thời Kiến đang giằng co.
Thương Thương bảo Bùi Nghiễn Lễ dừng xe, xe vừa dừng lại thì cô đã lao xuống.
Mẹ của Thời Kiến còn đứng bên cạnh chỉ trỏ mắng chửi Đỗ Manh Manh không có chút đạo đức phụ nữ nào cả.
Thời Kiến không những không can mẹ mình lại, mà còn kéo tay Đỗ Manh Manh, bảo cô ấy nhịn đi, xin lỗi mẹ anh ta, thì mọi chuyện sẽ qua.
Thương Thương mới nghe hai câu đã không chịu nổi, liền kéo Đỗ Manh Manh ra sau lưng, rồi đ.ấ.m một phát thẳng vào mặt Thời Kiến.
Mẹ Thời thấy con trai bị đánh thì càng không vui: “Cô là ai? Dám đánh con trai tôi, hôm nay bà đây liều với cô.”
Vừa nói vừa lao tới Thương Thương, Thương Thương liền nhấc váy lên, đá một phát thẳng vào bà ta.
Bị đá cho ngã ngồi xuống đất, mẹ Thời gào khóc thảm thiết.
Thời Kiến thấy mẹ mình bị đánh thì cũng không chịu nổi: “Chu Tri Ý, liên quan gì đến cô? Cô quản được à? Cô dựa vào đâu mà đánh mẹ tôi?”
Vừa nói vừa định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726943/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.