Nghiêm Siêu cười khẽ: “Không cần khách sáo, hơn nữa, không phải cậu không biết tửu lượng của tôi, uống bia chẳng khác gì uống nước, làm sao có thể say được.”
Bùi Nghiễn Lễ đột nhiên đứng dậy: “Chưa say, mau đi thôi.”
Nói rồi, anh kéo Nghiêm Siêu ra ngoài, Nghiêm Siêu chưa kịp hiểu tình hình: “Chúng ta mới đến không lâu, sao lại đi luôn? Lão Bùi, tôi đang tạo cơ hội cho cậu đấy.”
Bùi Nghiễn Lễ nhíu mày: “Không cần, đi trước, ra ngoài tôi nói với cậu.”
Vừa đẩy Nghiêm Siêu, vừa lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Thương Thương.
Hạt Dẻ Rang Đường
Mang giày vào, đẩy Nghiêm Siêu còn đang càu nhàu vào thang máy, sau đó mới giải thích với Nghiêm Siêu:
“Đừng dùng mánh khóe với cô ấy, nhà họ Chu bảo vệ cô ấy rất kỹ, còn cậu lại lợi dụng lòng tốt của cô ấy, nếu cô ấy biết sẽ tức giận.”
Nghiêm Siêu ngây ra một lúc: “Không phải, sao cô ấy lại biết? Hơn nữa, tôi chỉ là nói đùa thôi, cô ấy mà biết cũng không giận đâu.”
Bùi Nghiễn Lễ từ chối: “Tôi không muốn trong mối quan hệ giữa tôi và cô ấy có bất kỳ sự lừa dối hay lợi dụng nào, nếu bố mẹ cô ấy biết, họ sẽ nghĩ sao về chúng ta? Chúng ta là đàn ông, vốn đã ở vị thế có lợi trong mối quan hệ nam nữ.”
“Đàn ông dùng lời dối trá để vào nhà cô gái, mục đích cuối cùng là gì?”
Nghiêm Siêu im lặng cười: “Mẹ kiếp! Bùi Nghiễn Lễ, cậu… sao lại trong sáng như vậy? Thế thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726946/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.