Thương Thương không tin, cô biết Thương Thời Nghị và Biên Tố Khê đều thích cuộc sống yên tĩnh, thư thái. Mặc dù họ rất mong cô chuyển đến ở, nhưng nếu cô thực sự chuyển tới, sẽ làm xáo trộn nhịp sống của họ, cô cảm thấy như vậy không hay lắm.
Thẩm Phàm Tinh thấy Thương Thương không tin, liền kéo tay cô móc ngoéo: “Nếu trong vòng một tuần chị chuyển tới, thì phải mua cho em một cái điện thoại mới, loại đắt tiền đấy nhé.”
Thương Thương không phản đối: “Được thôi, dù chị không chuyển tới, chị cũng có thể mua cho em.”
Thẩm Phàm Tinh vui vẻ: “Sao tính chị tốt thế nhỉ?”
Khi hai người đang trò chuyện, Khương Tri Tri gọi điện cho Thẩm Phàm Tinh, hỏi tối nay có về nhà ăn cơm không.
Bảo rằng Thương Hành Châu, đã gửi một thùng cua lông đến.
Thẩm Phàm Tinh nhìn Thương Thương: “Về chứ, con đang ở với chị Thương Thương, bọn con sẽ cùng nhau về.”
Khương Tri Tri cũng khá ngạc nhiên: “Con đang ở với Thương Thương à? Vậy thì cùng nhau về đi, đi đường cẩn thận.”
Cúp điện thoại, Thẩm Phàm Tinh nhìn Thương Thương: “Lát nữa chúng ta đi mua bó hoa rồi về nhà ăn cơm.”
Thương Thương không phản đối: “Được thôi.”
Thẩm Phàm Tinh lại hào hứng đi chọn quần áo, Thương Thương cảm thấy mỗi ngày Thẩm Phàm Tinh đều tràn đầy năng lượng, như thể lúc nào cũng có sức lực vô tận.
Đầu óc cũng rất linh hoạt, mới xoay một cái đã nghĩ ra được ý tưởng mới.
Hai người rời công ty sớm, dù
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-thieu-tuong-lanh-lung-bi-kieu-the-chinh-phuc/2726951/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.