Thời gian trước, anh còn nghe nói có một thanh niên trí thức ở đội sản xuất bên cạnh bị người ta bắt nạt bởi vì là thành phần có vấn đề, hơn nửa đêm, một đám người chạy vào nhà anh ta để đánh người ta không rời nổi giường, ngày hôm sau còn kéo người ở trong thôn đi tuần mấy vòng, ai biết chuyện này sẽ không xảy ra ở trên người anh?
Giống như lúc đầu anh tới, không phải mấy người trong đội muốn coi anh làm trò cười sao?
Mặc dù người nhà họ Trần khó dây dưa, nhưng dễ dụ, chỉ cần mình biểu hiện mạnh hơn Chu Chí Quân một chút, để họ có mặt mũi thì tất cả sẽ dễ nói.
Giống như ba anh đã nói, không sợ người khác cần cái gì, chỉ sợ người khác không cần gì cả.
Du Tích Thần đi vòng quanh từ sau nhà họ Trần, phía sau nhà bác cả Trần là mấy khu đất riêng để trồng rau cải. Giữa trưa, bà nội Trần nhàn rỗi không chuyện gì nên đội nón, ra nhổ cỏ.
Bà nội Trần lớn tuổi, không ngủ được nhiều, nếu ngủ trưa thì buổi tối đó sẽ khó ngủ, nên bà nội Trần dứt khoát ra vườn rau nhà mình, lúc này đúng như mấy cán bộ khởi xướng: “Buổi tối giặt quần áo, ban ngày phơi, thời gian nghỉ ngơi trồng ít rau", chỉ cần không quá lười biếng, rau cải cũng đủ ăn.
Du Tích Thần nhìn thấy, khóe miệng cong cong nở nụ cười, mở miệng gọi: “Cháu chào bà ạ."
Dù là với ai, anh đều ôn hòa, lễ phép.
Bà nội Trần nghe thấy tiếng nói, cảm thấy có hơi quen tai,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tieu-tuc-phu-yeu-kieu/1740526/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.