Mấy ngày không gặp con bé này, sao đột nhiên cảm thấy chỗ nào đó không giống lắm, tư thế này rất giống khí chất của đại tiểu thư nhà giàu được đào tạo từ nhỏ.
Có điều, lời Trần Ngọc Kiều vừa nói ra khỏi miệng làm cho bà nội Trần bỏ đi ý nghĩ này.
Mẹ Trần len lén véo eo cô, Trần Ngọc Kiều đỏ mặt, sau đó nhắm mắt nói: "Bà, đã mấy ngày không gặp, cháu rất nhớ bà!"
Mẹ Trần nói, miệng ngọt ngào một chút trước.
Thấy vẻ mặt bà nội Trần vô cùng nghi hoặc nhìn lại, cô vặn xoắn tay, lặng lẽ nói: "Đúng vậy, bà, cháu kết hôn rồi thì bà có thể cho cháu thêm quà giống như chị họ không?"
Sợ bị bác trai, bác gái nghe thấy thì xấu hổ, cô còn cố ý hạ thấp giọng.
Mẹ Trần cũng nói, lúc hỏi phải dứt khoát, như vậy mới không tiện từ chối.
Trần Ngọc Kiều thật lòng cảm thấy khó khăn.
Cho nên nói xong thì cô cúi đầu xuống, không dám nhìn ai.
Bà nội Trần: "..."
Nhất định là mình suy nghĩ nhiều rồi, con bé này mà là đại tiểu thư?
Nó là quỷ đòi nợ da mặt dày!
Bà nội Trần không thừa nhận: “Bà cho quà chị họ cháu lúc nào?"
"Cháu nhìn thấy?"
"Nhìn thấy."
Nếu đã nói hết rồi, thì lần này cũng không tệ.
Trần Ngọc Kiều mấp máy môi: “Bà, bà đừng thiên vị như vậy, cháu còn nghĩ sau này lên thành phố, cháu sẽ dẫn bà đi chơi, nào biết trong lòng bà vốn không có cháu."
Nói xong, cô nhìn bà nội Trần với vẻ mặt đầy oan ức.
Bà nội Trần nghe xong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-70-tieu-tuc-phu-yeu-kieu/1740530/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.